Skip to content

Suy nghĩ – Thể nghiệm

Suy nghĩ – Thể nghiệm

  • About
Search

Bếp lửa

First posted: 09/10/201809/10/2018Filed under: Văn thơ

Bếp lửa
Tác giả: Bằng Việt
Trong cuộc đời, ai cũng có riêng cho mình những kỉ niệm của một thời ấu thơ hồn nhiên, trong sáng. Những kỉ niệm ấy là những điều thiêng liêng, thân thiết nhất, nó có sức mạnh phi thường nâng đỡ con người suốt hành trình dài và rộng của cuộc đời. Bằng Việt cũng có riêng ông một kỉ niệm, đó chính là những tháng năm sống bên bà, cùng bà nhóm lên cái bếp lửa thân thương. Không chỉ thế, điều in đậm trong tâm trí của Bằng Việt còn là tình cảm sâu đậm của hai bà cháu. Chúng ta có thể cảm nhận điều đó qua bài thơ “Bếp lửa” của ông.

Một bếp lửa chờn vờn sương sớm,
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa.
Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói,
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi,
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy.
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu,
Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay.

Tám năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa,
Tu hú kêu trên những cánh đồng xa.
Khi tu hú kêu bà còn nhớ không bà?
Bà hay kể chuyện những ngày ở Huế,
Tiếng tu hú sao mà tha thiết thế.

Mẹ cùng cha bận công tác không về,
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe,
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học,
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc.
Tu hú ơi chẳng đến ở cùng bà,
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa?

Năm giặc đốt làng cháy tàn cháy rụi,
Hàng xóm bốn bên trở về lầm lụi,
Đỡ đần bà dựng lại túp lều tranh.
Vẫn vững lòng, bà dặc cháu đinh ninh:
“Bố ở chiến khu bố còn việc bố,
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ,
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên”.

Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
Một bếp lửa lòng bà luôn ủ sẵn,
Một bếp lửa chứa niềm tin dai dẳng,
Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ,
Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm,
Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi,
Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui,
Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ.
Ôi kì lạ và thiêng liêng – bếp lửa!

Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
– Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa?

(1963)

Văn thơ

Post navigation

Previous Post:

Nói với em

Next Post:

Tức cảnh cuối xuân

About the Author

admin

All posts byadmin

Hide

Bài ngẫu nhiên

  • Thơ Bác Trọng lớp mình:
  • Luỹ tre
  • Hay ho
  • Ký sự Trường Sa: Vững tin ở Trường Sa (Tập 3)
  • TRUYỆN NGẮN: MỘT NGÀY KHÔNG CÔNG AN
  • Lan tỏa yêu thương
  • Đừng yêu nước bằng máu của người khác!
  • Truyền thuyết trên đảo Côn Sơn

Bài viết mới

  • Tâm sự với người lạ 15/02/2019
  • Cẩn thận khẩu nghiệp 14/02/2019
  • Lan tỏa yêu thương 14/02/2019
  • Người giàu – Người nghèo 01/02/2019
  • Chúng ta đều bị tổn thương… 22/01/2019
  • Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau v2 12/01/2019
  • Cuộc đời như bị hấp diêm… 12/01/2019
  • Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui… 05/01/2019

Chuyên mục

  • Âm nhạc
  • Cập nhật
  • Chia sẻ
  • Chính trị – Quân sự
  • Công nghệ thông tin
  • Database
  • Dịch giả
  • DOTNET
  • Hướng dẫn
  • Java
  • Kẻ trăn trở
  • Khoa học – Tài Liệu
  • Kỷ niệm tuổi trẻ
  • Linux
  • Nhật ký vu vơ
  • Phim – Video
  • Sưu tập
  • Văn thơ
  • Web-php
  • Ý tưởng

Meta

  • Đăng nhập
  • RSS cho bài viết
  • Dòng thông tin các phản hồi.
  • WordPress.org

Thống kê

  • 3This post:
  • 137080Tổng lượng đọc:
  • 67Đọc hôm nay:
  • 58358Tổng truy cập:
  • 43Truy cập hôm nay:
  • 0Đang online:
  • About
Proudly powered by WordPress | Theme: Jinn by Aaron Snowberger.
© 2013 – 2019 Suy nghĩ - Thể nghiệm